Khi mình yêu nhau, có gì đâu ngoài khao khát ở được ở bên người ấy. Mình có nhau trong những cái nắm tay, trong từng giọng nói tiếng cười.
Tâm hồn mình không dùng lịch ngày và đồng hồ, tâm hồn mình chẳng hiểu nổi ý niệm thời gian và khoảng cách. Tâm hồn mình chỉ cảm giác được khoảnh khắc khi cùng người ấy mà thôi.
Bởi vậy mới bảo làm sao lại nhớ đến ngẩn ngơ khi người ấy không còn kề bên - cho dù chỉ cách nhau vẻn vẹn một căn phòng. Tâm hồn mình chỉ thấy toàn trống vắng - đâu biết rằng chia cách chỉ là trong phút chốc.
....................................
Tớ hỏi cậu điều này nhé?
Cậu nói đi
Sao mỗi lần mình bảo 'chúc ngon giấc' lại có vẻ như kiểu 'tạm biệt' luôn ấy cậu nhỉ?
― Lang Leav, Souls
No comments:
Post a Comment