26.9.13
Thế Giới Đảo Lộn
Bảo chứ ngày bé bọn con nít trong xóm tao ưa trèo lên mấy nhánh cây to rồi đu ngược đầu xuống đất vì chúng tin rằng khi máu dồn nhiều về não thì ma quỹ trong vườn sẽ không dám lại gần, thật ấu trĩ phải không mày? T. cười nhếch mép và bảo có thể chuyện ấy là thật, ai mà biết được, mày làm tao nhớ đến nụ hôn của người nhện và lũ dơi trong hang động quá, thế mày đã bao giờ treo mình trên cây như vậychưa? Mình bảo dĩ nhiên là rồi, nhưng tao chỉ thích làm chuyện ấy khi xung quanh không có ai và chẳng phải vì một nỗi ám ảnh tâm linh nào cả. Trong tư thế ấy, tao thích nhìn nắng lấp lánh chiếu vào những quả chín cao tít trên ngọn trong vòm lá rung rinh gió, bầu trời mùa hè xanh mát, lũ bồ câu bay ra bay vào trong ngôi nhà nhỏ có những lỗ tròn, một con mèo đen mắt chột rình rập trên mái nhà, chú sẻ con đậu trên chiếc ăng-ten gãy gần hết mà chẳng muốn bay, và còn gì nữa nhỉ, tất cả có trong một thế giới bị đảo ngược!, tao muốn một lần… Nói đến đây, T. nhanh tay bịt miệng mình lại bảo thôi thôi đủ rồi huynh, huynh bắt đầu bài ca sến súa mất kiểm soát như mọi khi, trong thành phố này chẳng tìm đâu ra một cái cây như vậy đâu,…
"Nào lật lại quá khứ và nhìn về mọi chuyện một lần xem đâu là lý do khiến cho hai ta hai nơi.." (Tâm sự người có lòng kiêu hãnh to béo và kềnh càng chưa chịu làm hòa thằng bạn tốt)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment