Em nhỉ thời gian trôi quá mau
Ngày nào nay đã lắng về đâu!
Một mùa huyết phượng năm xưa ấy
Ngỡ ngàng trong lúc biết tên nhau.
Có nhớ chăng em tự độ nào!
Mắt em chưa vướng lệ ly tao.
Nhìn anh ra vẻ ngây thơ lắm
Không phải say sưa phải dạt dào.
Một lần anh đã ghé Xuân Lâm.
Tìm em trong nỗi nhớ âm thầm
Vẫn biết đi tìm trong vô vọng
Bẻ bàng chua xót mối tình câm.
Thế rồi sau đó em quên anh
Có lẻ rằng em bận học hành
Hay cùng năm tháng lòng em đã...
Dâng trọn cho người cả tuổi xanh?
Thắm thoắt thế là bốn năm qua
Bốn mùa phượng nở bốn mùa hoa
Lòng anh ghi mãi làm lưu niệm
Mặc dù năm tháng cứ phôi phai
Tuy rằng anh đã biết tên em
Nhưng có bao giờ anh đã quen!
Vì sao anh phải thờ ơ thế.
Chỉ để lòng anh lạnh buốt thêm
Rồi lại chiều nay em trở về
Bạn bè nhắc nhớ anh tái tê
Người ta còn bảo tên nàng đó
Kẻ đã làm anh phải say mê
Có phải em về một mối duyên tơ?
Hay em chỉ ghé lại vườn thơ!
Sau bao năm tháng em ly biệt
Đề lại ra đi với hững hờ...
LHM - 1966
No comments:
Post a Comment