tôi gặp lại đ. lần thứ hai sau ngày tốt nghiệp trung học vào một buổi sáng chủ nhật giăng đầy mưa tháng bẩy. cậu đang trong kì nghỉ hè năm tuần ít ỏi. trường cậu theo học là một trường công lập trong thủ đô, vì vậy mọi liên lạc giữa bạn bè với cậu đều thông qua mạng xã hội.
đ. thay đổi không nhiều từ lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau hơn một năm về trước, cậu còn giữ nếp tóc ngắn ít phải cắt tỉa cầu kì nhưng trông vẫn vừa vặn với dáng đầu tròn của một thanh niên đôi mươi, những lọn tóc xoăn tít từng khiến nhiều cô gái hồi trung học mê mẫn dường như chưa bao giờ vơi bớt vẻ gợi cảm trong suy nghĩ của tôi. càng ngày đ. càng ra dáng một cảnh sát tráng kiện, hai bắp tay hiện lên những đường cong rõ ràng giữa từng múi cơ săn chắc, nét hấp dẫn mộc mạc tiếp tục lan tỏa khắp phần ngực xuống phía dưới bụng, đoán chừng những sinh hoạt quy củ hàng ngày cùng một chế độ luyện tập hà khắc đã đánh tan nốt phần mỡ ít ỏi trên thể trạng vốn dĩ khá gầy của cậu, nhưng dẫu sao, đó là một thân hình ưa nhìn. cậu trả lời tôi bằng một giọng nói ấm nóng của tia nắng vô tình lọt qua kẽ hở giữa hai mảnh rèm cửa sổ lúc 10 giờ sáng, chưa một lần trong suốt những năm trung học cho đến tận bây giờ, tôi cho đ. biết tôi thích chất miền Nam trong lời nói lơ lớ của những chàng trai xứ Bắc như cậu, làm sao cưỡng nổi những lúc ngồi nghe đ. chơi guitar đoạn cất tiếng hát thả bay theo những nốt trầm xao xuyến, tôi còn nhớ như in. đôi mắt tựa hồ một vùng vũ trụ êm đềm nhưng khó dò đoán vẫn là điểm tụ cuốn hút nhất trên gương mặt hiền lành của đ., trong thế giới đầy rẫy nhiều ẩn ý ấy, đã bao lần tôi lang thang đến lạc mất lối mình đi.
đ. đưa tôi về khi cơn mưa âm ỉ từ ban sáng đã tạnh hẳn, lúc đó tầm 2h chiều, chúng tôi tạm biệt nhau trước cổng nhà tôi, một màn chào hỏi chóng vánh không quá nỗi 10 giây, thề rằng giữa lúc ấy tôi những muốn ôm chầm lấy đ. trước khi cậu quay đầu xe.
No comments:
Post a Comment