La Salvacíon
a tu novio, molido por la muerto
y eras como la estrella del terror
que iluminaba al mundo.
Oh cuánto me arrepiento
de haber perdido aquella noche, bajo los árboles,
mientras sonaba el mar entre la niebla
y tú estabas eléctrica y llorosa
bajo la tempestad, oh cuánto me arrepiento
de haberme conformado con tu rostro,
con tu voz y tus dedos,
de no haberte excitado, de no haberte
tomado y poseído,
oh cuánto me arrepiento de no haberte
besado.
Algo más que tus ojos azules, algo más
que tu piel de canela,
algo más que tu voz enronquecida
de llama a los muertos, algo más que el fulgor
fatídico de tu alma,
se ha encarnado en mi ser, como animal
que roe mis espaldas con sus dientes
Fácil me hubiera sido morderte entre las flores
como a las campesinas
darle un beso en la nuca, en las orejas
y ponerte mi mancha en lo más hondo
de tu herida
Pero fui delicado,
y lo que vino a ser una obsesión
habría sido apenas un vestido rasgado,
unas piernas cansadas de correr y correr
detrás del instantáneo frenesí, y el sudor
de una joven y un joven, libres ya de la muerte.
Oh agujero sin fin, por donde sale y entra
el mar interminable
oh deseo terrible que me hace oler tu olor
a muchacha lasciva y enlutada
detrás de los vestidos de todas las mujeres.
¿Por qué no fui feroz, por qué no te salvé
de lo turbio y perverso que exhalan los difuntos?
¿Por qué no te preñé como varón
aquella oscura noche de tormenta?
(Gonzalo Rojas, De La miseria del hombre, 1948)
__________
Vì anh ta, nhiều lần em đã khóc
anh thương em, tim rạn vỡ buồn đau
em là sao trời ánh lên vầng khiếp sợ
giữa cõi đời chóng vánh vụt qua mau.
Tiếc nuối này ôi sao anh chịu được
lỡ đánh rơi đêm trăng ấy dưới vòm cây
biển thầm thì trong những lớp sương mai
giữa giông tố mắt em lệ u hoài
Tiếc nuối này ôi sao anh chịu được
trót thành hình bằng khuôn mặt em xinh
bằng giọng nói cùng những ngón tay thon,
anh tiếc không làm đời em thêm hứng khởi
giữ không chặt, không chiếm trọn tin yêu
Tiếc nuối này ôi sao anh chịu được
một nụ hôn chưa bao giờ gửi trao.
Mắt em xanh là vùng trời tuyệt diệu
làn da êm dịu vợi những yêu mê
giọng em khan thức tỉnh bao hồn rỗi
định mệnh nào sáng rực rỡ tình yêu,
lồng đời anh vào với cuộc đời cuộc em,
như con thú gặm nát tấm lưng trần.
Môi dịu dàng cắn hờ những cánh hoa
như người nông dân trên cánh đồng vàng
khẽ hôn nhẹ lên gáy lần về tai
ném niềm đau bấy lâu anh riêng giữ
xuống dưới lòng sâu thẳm nỗi đau em
Nhưng em ơi anh xin phần cam chịu,
quá khứ nào hóa ám ảnh từ lâu
còn gì đâu mảnh áo rách tả tơi
đôi chân trần chạy miệt mài rồi cũng mỏi
sau những phút khoái lạc chóng vánh buồn
người ta buông tay bởi níu kéo không đành
bình yên này xin của ai nấy giữ.
Hỡi ôi vực thăm thẳm kia không đáy,
là vùng bất tận biển đổ vào chảy ra
ôi khao khát này phải chăng điều đồi bại
những tưởng em phóng đãng và bi ai
sau lần áo váy kiêu sa đàn bà
Anh trách mình sao không hóa hung tàn
cứu đời em khỏi xô bồ hiểm ác
cứu đời em khỏi xô bồ hiểm ác
giữa muôn vàn thây xác oán van
Sao không yêu** như đúng nghĩa đàn ông
đêm hôm ấy, một đêm giông u uất?
Gonzalo Rojas, từ tập “Nỗi khổ đàn ông” (La miseria del hombre), 1948
_______________
Sao không yêu** như đúng nghĩa đàn ông
đêm hôm ấy, một đêm giông u uất?
Gonzalo Rojas, từ tập “Nỗi khổ đàn ông” (La miseria del hombre), 1948
_______________
(*) Nhan đề bài thơ do mình đặt. Nguyên bản tiếng Tây Ban Nha có tên “La Salvación” nghĩa là “sự cứu rỗi, cứu vớt,..”
(**) Trong nguyên bản tiếng Tây Ban Nha dùng động từ “preñarse” nghĩa là “làm cho có thai, làm tình, lấp đầy,...” nhưng xin dịch là “yêu”.
Dịch những lúc rỗi rang trong 2 ngày, trên nền bài “Love Me Tender” của Elvis Presley.
(**) Trong nguyên bản tiếng Tây Ban Nha dùng động từ “preñarse” nghĩa là “làm cho có thai, làm tình, lấp đầy,...” nhưng xin dịch là “yêu”.
Dịch những lúc rỗi rang trong 2 ngày, trên nền bài “Love Me Tender” của Elvis Presley.
No comments:
Post a Comment