El poema escribido por la noche cuando me sentía sueño y triste mucho
Poesía Nguyen Thien Ngan
Sólo deseo ser un pétalo volando
Que se le pasa en tu cielo en un día llenado de viento
Pienso que debemos aprender a perdonarnos
Por las promesas cuando el amor estaba más abundante
Seguía creyendo que eran las palabras verdaderas
Pero ese momento ha pasado ahora.
Me dijiste los horizontes
Donde nos echábamos juntos en el arco iris,
Juntos teníamos en los labios una brizna de hierba joven
Creía, creía más
Creía que esta capullo florecía por nosotros
Esta hoja es verde es que se enamora demasiado
Creía cuando mi mano estaba en la tuya
Sólo un pedazo de pan seco podía ser un fiesta
Sólo una línea del sol podía convertirse en el verano
Y los días nuestros
Sólo se llenaban de las secciónes de película divertidas
Se insertaban las piezas de música simples de los setenta
“I wanna hold your hand”
“I’m just a jealous man”
El cozazón parecía desmoronarse.
Pero sé que después del clímax hay los minutos silenciosos
Después de la catarata hay los ríos encalmados
Después de la noche divertida hay la mañana tranquila
Hasta que no pasen el embriagante , no se acuerden de ellos
Se necesita los dos parar llamar el nombre de cielo, creo yo
Pero sé que también tienes tu cielo privado
Cariño, a veces, pienso yo
Que tal vez debamos perdonarnos
Por las promesas primeras
.
Thơ làm đêm rất buồn ngủ, và rất buồn
Em chỉ ước mình là cánh hoa bay
Lạc vào khoảng trời anh vào một ngày cả gió
Em nghĩ mình nên học cách tha thứ cho nhau
Về những lời hứa khi tình yêu đầy nhất
Em vẫn tin đó là những lời rất thật
Nhưng hôm nay giây phút ấy qua rồi.
Anh từng nói với em về những chân trời
Nơi chúng ta sẽ nằm chung một dải cầu vồng,
Môi ngậm chung một nhành cỏ sữa
Em tin chứ, em tin hơn thế nữa
Em tin nụ hoa này vì hai ta mà nở
Ngấn lá này vì yêu quá mà xanh
Em tin rằng khi tay em trong tay anh
Chỉ một mẩu bánh mì khô cũng sẽ thành bữa tiệc
Chỉ một vệt nắng vàng cũng đủ làm nên mùa hè
Và tháng ngày hai đứa mình
Chỉ toàn là những khúc phim náo động
Lồng những đoạn nhạc thập niên bảy mươi giản đơn
“I wanna hold your hand”
“I’m just a jealous man”
Mà nghe muốn rã tim.
Nhưng em biết sau đoạn cao trào là những phút lặng yên
Sau ghềnh thác là những hồ nước lặng
Sau đêm vui là sớm mai yên ắng
Người ta qua cơn say, mới sực nhớ ra mình
Cần có hai người để gọi tên bầu trời, em tin
Nhưng em biết, anh cũng có một bầu trời riêng cần giữ
Nên anh ạ, một đôi lần, em nghĩ
Có khi mình nên tha thứ cho nhau
Về những câu thề hứa thuở ban đầu.
Thơ Nguyễn Thiên Ngân
Chị Ngân rất chu đáo trong việc chọn từ, trình độ của mình chưa dám dịch những “ngấn lá”, “nhành cỏ sữa”, và những câu như “Mà nghe như muốn rã tim” chị viết sao cho vẫn đúng mà không đánh mất nét dung dị của tiếng mình. Bài này dịch ròng rã một ngày, không bay bổng lắm (có khi lại còn sai ngữ pháp đâu đó) nhưng mình đã cố rất nhiều bởi mình yêu thơ của chị Ngân. Thế mới biết, cái tài của người dịch giỏi ở chỗ họ biết cách tùng tiệm đến từng câu chữ sao cho tránh lan man trong cách diễn đạt mà vẫn gợi tả đầy đủ ý thơ và hình ảnh nghệ thuật trong bản gốc. Cứ đọc mấy bản dịch thơ của Pablo Neruda trên thivien.net thì biết. Đó là cả một kỹ năng mình cần phải trau dồi thêm.
No comments:
Post a Comment